Hang Phiêng Tung tiếng Tày có nghĩa là cao và bằng, nằm ở phía Đông nam núi Mèo, thuộc địa phận xóm Trung Sơn (Bản Cái), xã Thần Sa, Võ Nhai.
Hang có hình thù như miệng con hổ nên nhân dân trong vùng gọi là hang Miệng Hổ. Hang rộng khoảng 10m, dài 20m cao 7m. Nền hang dốc thoải vào bên trong, trên có nhiều đá tảng lăn. Hang này rất thuận tiện cho người nguyên thủy cư trú. Con sông nhỏ Nghinh tường nước chảy quanh năm từ phía Bắc qua phía đông và phía nam của chân núi Mèo. Ở Hang Phiêng Tung, các nhà khoa học đã tìm thấy nhiều hiện vật của người cổ cách đây khoảng 18.000 đến 30.000 năm. Di vật phổ biến ở đây là mảnh tước nhỏ có vết tu chỉnh, trong đó công cụ mũi nhọn và công cụ nạo cắt và mũi nhọn. Năm 1980, đã phát hiện gần 10 di chỉ trong hang động ở thung lũng này. Đồng thời với khai quật hang Phiêng Tung, các nhà khảo cổ còn tiến hành đào thám sát di chỉ hang Nà Khù. Những tài liệu thu được từ nhóm di tích Phiêng Tung-Nà Khù tuy chưa thật phong phú, nhưng đã gợi nên sự tồn tại của một nhóm di tích khảo cổ có những đặc trưng riêng, mới lạ mà các văn hóa khác không có.
Cho đến nay trên lãnh thổ Việt nam đã tìm thấy 8 địa điểm khảo cổ học có công cụ mảnh tước được tu chỉnh lần thứ hai. Trong số 8 địa điểm này, hai địa điểm điển hình cho kỹ nghệ công cụ mảnh tước là là di chỉ đá Ngườm và di chỉ hang Phiêng Tung. Tuy nhiên, hiện nay cửa hang Phiêng Tung đã bị vùi lấp, người dân ở đây trồng hoa màu phủ kín, nên du khách sẽ không thể vào hang thăm quan.